Chồng đảm bảo cho tôi không phải lo lắng kinh tế nhưng trong cuộc sống vợ chồng với anh không mang lại cho tôi cảm giác.
Tôi và Long, chồng hiện tại từng là bạn thân khi học đại học. Hai đứa cùng xã, học cùng trung học nhưng không quen nhau cho tới khi vào Sài Gòn học đại học, tổ chức họp hội đồng hương. Chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ nên đã nhanh trở thành bạn thân. Lúc đó tôi đang yêu Hưng đơn phương, cùng quê với chúng tôi. Tôi yêu anh lâu lắm rồi, học cùng lớp hồi trung học nhưng tình yêu bắt đầu từ năm cấp 3 và kéo dài suốt 4 năm tôi học đại học.
Trong thời gian tôi với Long thân nhau, tôi đã giới thiệu cho anh một người bạn gái của tôi và hai người yêu nhau. Mặc dù đã có người yêu nhưng đi đâu Long cũng rủ tôi đi cùng: thăm bạn bè cùng quê, họp hội đồng hương hay đi xuống nhà cậu ở Đồng Nai. Vì là bạn nên tôi nghĩ chuyện đó không có vấn đề gì cả. Bạn gái anh không hài lòng về chuyện đó nhưng cô ấy không nói suy nghĩ của mình và thực sự trong thâm tâm tôi cũng chẳng có tình cảm gì với anh, bởi tôi vẫn yêu đơn phương Hưng.
Sau khi ra trường, Long và bạn gái chia tay. Anh là một người tốt, nhiệt tình nhưng có nhiều tật xấu như hút thuốc, nhậu nhẹt và dễ nản lòng. Chính vì thế bạn gái đòi chia tay và anh lại lâm vào nhậu nhẹt nhiều hơn. Hầu như ngày nào cũng đi nhậu say xỉn. Tôi với tư cách là bạn thân thường xuyên khuyên bảo anh vì biết anh rất tốt, đặc biệt gia đình anh cũng tốt với tôi, xem tôi như con cái trong nhà.
Rồi Hưng cũng chia tay bạn gái với lý do cả hai không hợp. Sau đó Hưng đề nghị tôi chỉ tiếng Anh qua mạng cho anh vào mỗi tối và mối quan hệ giữa chúng tôi dần dần trở nên thân thiết hơn. Anh rủ tôi đi cà phê, xem phim, ăn uống. Mỗi lần gặp nhau chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ và nhận ra rằng hai đứa rất hợp nhau. Tôi bắt đầu cảm thấy được tình yêu đơn phương của mình suốt 7 năm trời được đáp lại.
Tình cảm của tôi với Hưng có tiến triển nhưng không rõ ràng, chẳng đi đến đâu. Rồi Long thổ lộ với tôi mặc dù tôi từ chối. Trên đường về, lựa chỗ bờ sông có nhiều cặp đang đứng bên nhau. Anh dừng lại và kiên định với tình cảm của mình. Nụ hôn đầu đời của tôi đã bị Long lấy mất và chúng tôi được gọi là yêu nhau từ đó.
Hưng xuống phòng tôi sau khi biết tôi nhận lời với Long và nói sẽ không bao giờ xuống phòng tôi nữa. Tình yêu của tôi với Long được mọi người xem là trò đùa vì không bao giờ nghĩ tôi có thể chấp nhận anh. Bố mẹ tôi cũng không chấp nhận chuyện đó bởi hai đứa khác nhau quá. Sau đó tôi và Long cũng quyết định đính hôn. Đám cưới diễn ra không lâu sau đó.
Sau khi kết hôn, Long đi làm nuôi tôi học lên thạc sĩ. Anh là người chồng tốt, không chỉ lo kinh tế cho tôi mà cho cả gia đình tôi. Tôi rất biết ơn về điều đó nhưng quả thật tính cách giữa tôi và anh không hợp. Anh mang phong cách của một người công chức nhà nước, hay đi nhậu, ngủ dậy muộn, việc gì cũng từ từ mới làm, có nhiều hôm còn không tắm và đánh răng trước khi đi ngủ..., những điều đó làm tôi bực mình, to tiếng với anh mỗi ngày.
Anh không hề đánh đập tôi, chỉ một vài lần to tiếng lại với tôi, còn không chỉ cười xòa vì nghĩ chuyện đó không có gì lớn cả. Tôi lại khác, mỗi khi có gì không vui sẽ đeo bám tôi suốt ngày, việc đó làm tôi mệt mỏi. Thực sự tôi không muốn mình thường xuyên phải nhắc nhở chồng như thế. Cộng thêm việc học tập quá căng thẳng làm cho tôi càng chán nản. Những lúc ấy tôi lại nhớ tới Hưng. Tôi biết mình không nên như thế nhưng không thể ngăn được cảm xúc của mình.
Long đảm bảo cho tôi không phải lo lắng kinh tế nhưng trong cuộc sống vợ chồng với anh không mang lại cho tôi cảm giác. Nhiều lúc tôi thấy sợ khi quan hệ với chồng, chỉ cố gắng để làm tròn bổn phận của người vợ. Từ ngày yêu và lấy anh, tôi thấy tâm trạng tệ hơn. Trước đây tôi hay cười, suy nghĩ lạc quan về cuộc sống nhưng giờ trái ngược. Tôi không biết xuất phát vì không có tình yêu với anh hay vì tôi để bụng những chuyện nhỏ để làm cho cuộc sống càng tệ hơn. Xin được chia sẻ. Chân thành cảm ơn.
Huyền
Home » Góc tâm sự »
Sợ quan hệ với chồng
Chồng đảm bảo cho tôi không phải lo lắng kinh tế nhưng trong cuộc sống vợ chồng với anh không mang lại cho tôi cảm giác.
Tôi và Long, chồng hiện tại từng là bạn thân khi học đại học. Hai đứa cùng xã, học cùng trung học nhưng không quen nhau cho tới khi vào Sài Gòn học đại học, tổ chức họp hội đồng hương. Chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ nên đã nhanh trở thành bạn thân. Lúc đó tôi đang yêu Hưng đơn phương, cùng quê với chúng tôi. Tôi yêu anh lâu lắm rồi, học cùng lớp hồi trung học nhưng tình yêu bắt đầu từ năm cấp 3 và kéo dài suốt 4 năm tôi học đại học.
Trong thời gian tôi với Long thân nhau, tôi đã giới thiệu cho anh một người bạn gái của tôi và hai người yêu nhau. Mặc dù đã có người yêu nhưng đi đâu Long cũng rủ tôi đi cùng: thăm bạn bè cùng quê, họp hội đồng hương hay đi xuống nhà cậu ở Đồng Nai. Vì là bạn nên tôi nghĩ chuyện đó không có vấn đề gì cả. Bạn gái anh không hài lòng về chuyện đó nhưng cô ấy không nói suy nghĩ của mình và thực sự trong thâm tâm tôi cũng chẳng có tình cảm gì với anh, bởi tôi vẫn yêu đơn phương Hưng.
Sau khi ra trường, Long và bạn gái chia tay. Anh là một người tốt, nhiệt tình nhưng có nhiều tật xấu như hút thuốc, nhậu nhẹt và dễ nản lòng. Chính vì thế bạn gái đòi chia tay và anh lại lâm vào nhậu nhẹt nhiều hơn. Hầu như ngày nào cũng đi nhậu say xỉn. Tôi với tư cách là bạn thân thường xuyên khuyên bảo anh vì biết anh rất tốt, đặc biệt gia đình anh cũng tốt với tôi, xem tôi như con cái trong nhà.
Rồi Hưng cũng chia tay bạn gái với lý do cả hai không hợp. Sau đó Hưng đề nghị tôi chỉ tiếng Anh qua mạng cho anh vào mỗi tối và mối quan hệ giữa chúng tôi dần dần trở nên thân thiết hơn. Anh rủ tôi đi cà phê, xem phim, ăn uống. Mỗi lần gặp nhau chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ và nhận ra rằng hai đứa rất hợp nhau. Tôi bắt đầu cảm thấy được tình yêu đơn phương của mình suốt 7 năm trời được đáp lại.
Tình cảm của tôi với Hưng có tiến triển nhưng không rõ ràng, chẳng đi đến đâu. Rồi Long thổ lộ với tôi mặc dù tôi từ chối. Trên đường về, lựa chỗ bờ sông có nhiều cặp đang đứng bên nhau. Anh dừng lại và kiên định với tình cảm của mình. Nụ hôn đầu đời của tôi đã bị Long lấy mất và chúng tôi được gọi là yêu nhau từ đó.
Hưng xuống phòng tôi sau khi biết tôi nhận lời với Long và nói sẽ không bao giờ xuống phòng tôi nữa. Tình yêu của tôi với Long được mọi người xem là trò đùa vì không bao giờ nghĩ tôi có thể chấp nhận anh. Bố mẹ tôi cũng không chấp nhận chuyện đó bởi hai đứa khác nhau quá. Sau đó tôi và Long cũng quyết định đính hôn. Đám cưới diễn ra không lâu sau đó.
Sau khi kết hôn, Long đi làm nuôi tôi học lên thạc sĩ. Anh là người chồng tốt, không chỉ lo kinh tế cho tôi mà cho cả gia đình tôi. Tôi rất biết ơn về điều đó nhưng quả thật tính cách giữa tôi và anh không hợp. Anh mang phong cách của một người công chức nhà nước, hay đi nhậu, ngủ dậy muộn, việc gì cũng từ từ mới làm, có nhiều hôm còn không tắm và đánh răng trước khi đi ngủ..., những điều đó làm tôi bực mình, to tiếng với anh mỗi ngày.
Anh không hề đánh đập tôi, chỉ một vài lần to tiếng lại với tôi, còn không chỉ cười xòa vì nghĩ chuyện đó không có gì lớn cả. Tôi lại khác, mỗi khi có gì không vui sẽ đeo bám tôi suốt ngày, việc đó làm tôi mệt mỏi. Thực sự tôi không muốn mình thường xuyên phải nhắc nhở chồng như thế. Cộng thêm việc học tập quá căng thẳng làm cho tôi càng chán nản. Những lúc ấy tôi lại nhớ tới Hưng. Tôi biết mình không nên như thế nhưng không thể ngăn được cảm xúc của mình.
Long đảm bảo cho tôi không phải lo lắng kinh tế nhưng trong cuộc sống vợ chồng với anh không mang lại cho tôi cảm giác. Nhiều lúc tôi thấy sợ khi quan hệ với chồng, chỉ cố gắng để làm tròn bổn phận của người vợ. Từ ngày yêu và lấy anh, tôi thấy tâm trạng tệ hơn. Trước đây tôi hay cười, suy nghĩ lạc quan về cuộc sống nhưng giờ trái ngược. Tôi không biết xuất phát vì không có tình yêu với anh hay vì tôi để bụng những chuyện nhỏ để làm cho cuộc sống càng tệ hơn. Xin được chia sẻ. Chân thành cảm ơn.
Huyền
Tôi và Long, chồng hiện tại từng là bạn thân khi học đại học. Hai đứa cùng xã, học cùng trung học nhưng không quen nhau cho tới khi vào Sài Gòn học đại học, tổ chức họp hội đồng hương. Chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ nên đã nhanh trở thành bạn thân. Lúc đó tôi đang yêu Hưng đơn phương, cùng quê với chúng tôi. Tôi yêu anh lâu lắm rồi, học cùng lớp hồi trung học nhưng tình yêu bắt đầu từ năm cấp 3 và kéo dài suốt 4 năm tôi học đại học.
Trong thời gian tôi với Long thân nhau, tôi đã giới thiệu cho anh một người bạn gái của tôi và hai người yêu nhau. Mặc dù đã có người yêu nhưng đi đâu Long cũng rủ tôi đi cùng: thăm bạn bè cùng quê, họp hội đồng hương hay đi xuống nhà cậu ở Đồng Nai. Vì là bạn nên tôi nghĩ chuyện đó không có vấn đề gì cả. Bạn gái anh không hài lòng về chuyện đó nhưng cô ấy không nói suy nghĩ của mình và thực sự trong thâm tâm tôi cũng chẳng có tình cảm gì với anh, bởi tôi vẫn yêu đơn phương Hưng.
Sau khi ra trường, Long và bạn gái chia tay. Anh là một người tốt, nhiệt tình nhưng có nhiều tật xấu như hút thuốc, nhậu nhẹt và dễ nản lòng. Chính vì thế bạn gái đòi chia tay và anh lại lâm vào nhậu nhẹt nhiều hơn. Hầu như ngày nào cũng đi nhậu say xỉn. Tôi với tư cách là bạn thân thường xuyên khuyên bảo anh vì biết anh rất tốt, đặc biệt gia đình anh cũng tốt với tôi, xem tôi như con cái trong nhà.
Rồi Hưng cũng chia tay bạn gái với lý do cả hai không hợp. Sau đó Hưng đề nghị tôi chỉ tiếng Anh qua mạng cho anh vào mỗi tối và mối quan hệ giữa chúng tôi dần dần trở nên thân thiết hơn. Anh rủ tôi đi cà phê, xem phim, ăn uống. Mỗi lần gặp nhau chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ và nhận ra rằng hai đứa rất hợp nhau. Tôi bắt đầu cảm thấy được tình yêu đơn phương của mình suốt 7 năm trời được đáp lại.
Tình cảm của tôi với Hưng có tiến triển nhưng không rõ ràng, chẳng đi đến đâu. Rồi Long thổ lộ với tôi mặc dù tôi từ chối. Trên đường về, lựa chỗ bờ sông có nhiều cặp đang đứng bên nhau. Anh dừng lại và kiên định với tình cảm của mình. Nụ hôn đầu đời của tôi đã bị Long lấy mất và chúng tôi được gọi là yêu nhau từ đó.
Hưng xuống phòng tôi sau khi biết tôi nhận lời với Long và nói sẽ không bao giờ xuống phòng tôi nữa. Tình yêu của tôi với Long được mọi người xem là trò đùa vì không bao giờ nghĩ tôi có thể chấp nhận anh. Bố mẹ tôi cũng không chấp nhận chuyện đó bởi hai đứa khác nhau quá. Sau đó tôi và Long cũng quyết định đính hôn. Đám cưới diễn ra không lâu sau đó.
Sau khi kết hôn, Long đi làm nuôi tôi học lên thạc sĩ. Anh là người chồng tốt, không chỉ lo kinh tế cho tôi mà cho cả gia đình tôi. Tôi rất biết ơn về điều đó nhưng quả thật tính cách giữa tôi và anh không hợp. Anh mang phong cách của một người công chức nhà nước, hay đi nhậu, ngủ dậy muộn, việc gì cũng từ từ mới làm, có nhiều hôm còn không tắm và đánh răng trước khi đi ngủ..., những điều đó làm tôi bực mình, to tiếng với anh mỗi ngày.
Anh không hề đánh đập tôi, chỉ một vài lần to tiếng lại với tôi, còn không chỉ cười xòa vì nghĩ chuyện đó không có gì lớn cả. Tôi lại khác, mỗi khi có gì không vui sẽ đeo bám tôi suốt ngày, việc đó làm tôi mệt mỏi. Thực sự tôi không muốn mình thường xuyên phải nhắc nhở chồng như thế. Cộng thêm việc học tập quá căng thẳng làm cho tôi càng chán nản. Những lúc ấy tôi lại nhớ tới Hưng. Tôi biết mình không nên như thế nhưng không thể ngăn được cảm xúc của mình.
Long đảm bảo cho tôi không phải lo lắng kinh tế nhưng trong cuộc sống vợ chồng với anh không mang lại cho tôi cảm giác. Nhiều lúc tôi thấy sợ khi quan hệ với chồng, chỉ cố gắng để làm tròn bổn phận của người vợ. Từ ngày yêu và lấy anh, tôi thấy tâm trạng tệ hơn. Trước đây tôi hay cười, suy nghĩ lạc quan về cuộc sống nhưng giờ trái ngược. Tôi không biết xuất phát vì không có tình yêu với anh hay vì tôi để bụng những chuyện nhỏ để làm cho cuộc sống càng tệ hơn. Xin được chia sẻ. Chân thành cảm ơn.
Huyền
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đừng bỏ qua
Đừng bỏ qua
TopTrong tuần
- Những mẹo hay giúp giải rượu ngày Tết
- Người mẫu nữ bị ‘mò mẫm’ vòng 3 giữa hội nghị
- Clip sex nữ sinh Hải Phòng với bạn trai trong nhà
- Ngọc Trinh khẳng định không diễn trong ‘chuồng gà’
- Nam thanh niên chết bất thường bên đường
- Náo loạn vì ‘cướp’ thi thể thanh niên bị xe buýt cán
- Theo chân một ca phẫu thuật nâng ngực
- Khi Pê đê tỏ tình tán tính cùng giới
- Đoạt mạng người tình sau ân ái
- Apple bán iPad Air hàng refurbished rẻ hơn 2 triệu đồng
0 nhận xét